Đậu nành là một loại thực phẩm chủ yếu trong chế độ ăn uống ở các nước Nam và Đông Á trong nhiều năm và đã trở nên phổ biến ở các nước phương Tây do những lợi ích sức khỏe được biết tới bao gồm phòng chống loãng xương, bệnh tim mạch, tiểu đường, ung thư vú và ung thư tuyến tiền liệt.
Hai thành phần chính của đậu nành được cho là mang lại những lợi ích sức khỏe là protein đậu nành và isoflavone đậu nành. Và isoflavone có trong đậu nành là hợp chất hoạt động chính tạo ra cả tác dụng nội tiết tố và không nội tiết tố.
Tuy nhiên, có những lo ngại rằng thực phẩm đậu nành và isoflavone có thể ảnh hưởng xấu đến chức năng tuyến giáp ở những người nhạy cảm bằng cách:
- Cản trở sự hấp thu hormone tuyến giáp tổng hợp, .
- Ức chế hoạt động của peroxidase tuyến giáp (TPO), một loại enzyme liên quan đến quá trình tổng hợp triiodothyronine (T3) và thyroxine (T4), in vivo ở chuột và trong ống nghiệm.
- Isoflavone đậu nành có ái lực với Iod, do vậy có thể ảnh hưởng tới quá trình tổng hợp T3, T4
Có một số bằng chứng cho thấy việc tiêu thụ đậu nành có liên quan đến các rối loạn tuyến giáp như suy giáp, bướu cổ và bệnh tuyến giáp tự miễn . Tuy nhiên vào năm 2015, Cơ quan An toàn Thực phẩm Châu Âu (EFSA) đã tiến hành đánh giá rủi ro tác động của protein đậu nành và isoflavone đậu nành đối với chức năng tuyến giáp. EFSA kết luận rằng isoflavone đậu nành không ảnh hưởng đến chức năng tuyến giáp.
Trước đó cũng đã có một nghiên cứu tài liệu về tác dụng của protein đậu nành và isoflavone đậu nành đối với chức năng tuyến giáp ở người trưởng thành khỏe mạnh và bệnh nhân suy giáp vào năm 2006, mặc dù đây không phải là một tổng quan hệ thống được đăng ký triển vọng.
Ý nghĩa sức khỏe cộng đồng tiềm tàng của tác dụng chống tuyến giáp có thể có của đậu nành là rất quan trọng vì có tới 10% phụ nữ sau mãn kinh – những người mà thực phẩm đậu nành đặc biệt hấp dẫn – có thể bị suy giáp và một tỷ lệ lớn trong số này có thể không được chẩn đoán. Vì vậy, điều quan trọng là phải làm rõ mối quan hệ giữa đậu nành và chức năng tuyến giáp.
Vì vậy, mục đích của tổng quan hệ thống này là điều tra mối liên hệ giữa việc tiêu thụ đậu nành hoặc sản phẩm từ đậu nành và chức năng tuyến giáp thông qua việc đo nồng độ hormone tuyến giáp.
Phương pháp nghiên cứu:
Đánh giá hệ thống và phân tích tổng hợp được thực hiện trên tất cả các thử nghiệm ngẫu nhiên có đối chứng của các nghiên cứu bao gồm đậu nành như một biện pháp can thiệp và đo triiodothyronine tự do (fT3), thyroxine tự do (fT4) và hormone kích thích tuyến giáp (TSH).
Việc tìm kiếm bao gồm PubMed, MEDLINE, EMBASE, Cochrane… Tổng hợp dữ liệu định lượng được thực hiện bằng mô hình hiệu ứng ngẫu nhiên, với chênh lệch trung bình chuẩn hóa (SMD) và khoảng tin cậy 95% dưới dạng thống kê tóm tắt. Tổng cộng có 18 bài viết phù hợp để xem xét.
Các biện pháp can thiệp được sử dụng trong các nghiên cứu chủ yếu là thực phẩm bổ sung có chứa isoflavone đậu nành, chiết xuất đậu nành, protein đậu nành, isoflavone giàu daidzein và genistein đơn thuần.
Liều dùng trong các nghiên cứu dao động từ 40–200 mg/ngày.
Kết quả:
Phân tích tổng hợp dữ liệu từ 21 và 22 nhánh điều trị không cho thấy bất kỳ tác động đáng kể nào của việc tiêu thụ sản phẩm đậu nành đối với fT3 (WMD: 0,027 pmol/L, 95% CI: −0,052, 0,107, p = 0,499; I 2 : 55,58 % ) và fT4 (WMD: −0,003 pmol/L, KTC 95%: −0,018, 0,011, p = 0,656; I 2 : 87,58%).
TSH chỉ tăng khiêm tốn 10%, ý nghĩa lâm sàng, nếu có, của sự gia tăng TSH là không rõ ràng.
Kết luận:
Phân tích tổng hợp này cho thấy rằng việc bổ sung đậu nành không ảnh hưởng đến hormone tuyến giáp và làm tăng mức TSH một cách khiêm tốn, ý nghĩa lâm sàng, nếu có, của sự gia tăng TSH là không rõ ràng
Theo Scientific RepoRts | (2019) 9:3964
Ý kiến của bạn